Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2009

Nhớ mùa hoa cải vàng bên dòng sông Lô quê mẹ !



(Cảm ơn em gái xinh xinh đã cho anh những cảm xúc ngẫu hứng)


Nhớ những mùa hoa cải vàng nở rực bên sông Lô quê mẹ. Em cắp cặp trên đê, tóc dài đung đưa theo gió. Những rặng tre ngà rủ xuống bên bờ sông mẹ như hoà quện vào bóng em trên đường đến trường. Nắng mới đông soi hồng đôi gò má cao gầy của em, co gái miền Trung du thường hay để tóc dài. Mới đó mà dòng sông đã già, già thật. Ngày trở lại bến sông, anh không còn thấy những bãi hoa cải vàng bạt ngàn bên sườn đê, cũng không thấy em với tà áo dài thướt tha trong gió. Nhưng vẫn còn đó, bụi tre già như đứng chờ anh không ngủ. Tất cả hình như đã lùi vào dĩ vãng. Bây giờ, với anh những mùa hoa cải vàng chỉ còn trong sách vở. Gần hai mươi lăm năm xa quê, những mùa hoa cải vàng vẫn giấu chặt trong kí ức anh, một đứa học trò bên dòng sông quê nghèo khó. Nhìn màu hoa cải vàng trong sắc đông giá lạnh, anh lại nghĩ đến mẹ và em. Hình như chỉ có mẹ và em, cứ sống trong kí ức những mùa hoa cải của đời sống thực mà anh thầm mong nhớ ! Trước mặt anh là biển xanh Phan Thiết sóng trập trùng vô tận. Nhưng ngoài kia, anh vẫn thấy hình bóng em đi giữa triền sông trong màu tươi của hoa cải ở sông Lô quê mình.

Không có nhận xét nào: